Mùa Xuân Trên Đỉnh Bình Yên -- Springtime on a Peaceful Hill.


Rồi mai,
Có một lần tôi đưa em,
về trên đỉnh yên bình, hiền hòa.
Một mùa xuân lên cao,
hôn lên làn tóc xõa, theo mây trôi bềnh bồng.

Rồi mai,
Có một lần tôi đưa em,
đưa em về miền nắng ấm.
Những con chim thôi ngủ, sao mùa đông lạnh căm.
Hát lên gọi mùa xuân rạng rỡ,
Đem mặt trời tô mắt dại tuổi xuân.

Trên đỉnh yên bình.  (Coda)
Một mùa xuân ôm kín khung trời,
của tuổi thơ thôi rã thôi rời.
Xin đừng làm bão tuổi đôi mươi.
Để vòng tay khắc khoải ôm xuôi.
Từng niềm vui bay theo biển gió.

Hãy ôm trọn, ôm trọn tuổi xuân.
Có một lần vui theo em,
đừng cho chết hương tình ngọt ngào.
Đỉnh bình yên trên cao.
Xin em giữ kín cho lâu dài,
một mùa xuân đã thắm trong tôi.

		Từ Công Phụng

Đêm Cuối Cùng Gặp Nhau -- The Last Night.


Đêm nay, đêm cuối cùng gần nhau
Lệ buồn rưng rưng, lời hát thương đau
Nhịp mưa bâng khuâng ngoài phố lạnh
Giọt sầu rơi ướt hồn phiêu linh
Nắm tay không rời, cố hé rung rung môi cười
Lúc chia tay không rời tiếc thương
Đêm nay đôi mái đầu còn xanh
Ngặm ngùi thầm trao nhau giấc mộng chưa thành.

Dù đến không như hồn chúng mình
Dù không gian cách trở mong manh
Hãy tìm một điều, nỗi nhớ thương xưa vẹn tuyền
Sẽ cho ta ngày về thắm duyên
Em ơi !  Đêm cuối cùng gần nhau
Hẹn hò một ngày sau, nối mộng ban đầu.

		Phạm Đình Chương

Hoa Vàng Mấy Độ -- Yellow Flowers of Yesteryear.


An Everlasting Lullaby.


Mắt Lệ Cho Người -- Tears for Others.

              
Mưa soi dấu chân em qua cầu
Theo những cánh rong trôi mang niềm đau
Đời em đã khép đi vội vàng
Tình ta cũng lấp lối thiên đàng
Như cánh chim khuất ngàn
Như cánh chim khuất ngàn
Còn mong còn ngóng chi ngày yêu dấu.

Mưa soi dấu chân em qua cầu
Theo những cánh rong trôi mang niềm đau
Thời nào yêu hết trái tim buồn
Lời nào yêu hết trái tim buồn
Xin giữ trong mắt lệ
Xin giữ trong mắt lệ
Nhòa theo từng gót, chân người xa vời.

Mưa âm thầm một chiều thổn thức     (Repeat)
Sẽ nhạt nhòa từ ngàn năm nữa, như em khóc hồn nhiên
Nỗi muộn phiền, ngày tàn hơi thở
Em thấy không cõi đời vô vọng.

Xin em hãy cho tôi tạ tình
Khi em đã đi qua khoảng đời tôi
Dù một khoảnh khắc sớm phai tàn
Và lệ em rớt trên môi nhạt
Đôi mắt em rất buồn
Đôi chúng ta rất buồn
Vạn câu tình cũ, xin gửi cho đời.

		Từ Công Phụng

Tạ Ơn Đời -- Thanks to Life.


Đêm vang còn giây lát
Hơi rung còn thơm ngát
Dương gian còn trong mắt
Nghe tiếng hát chưa nhạt tan

Bao nhiêu là thương mến
Bao nhiêu là quyến luyến
Với bao nhiêu niềm xao xuyến
Đời vắng xa như mẹ hiền

Ôi một lần nương náu   
Đi trên đời chẳng lâu
Trong trăm mùa xuân héo
Tay hái biết bao niềm yêu

Giăng eo xèo nhân thế
Chưa phai lòng say mê
Với đôi ba lần gian dối
Đời vẫn mang cho ngọt bùi

Ôi ơn đời chói vói
Nhớ khi thân tròn ôm gối
Ba trăm ngày trông gói
Ngóng trông ra đời góp mối chung vui.

Ôi ơn đời mãi mãi
Thoát thai theo đời vun xới
Bao nhân tình thế giới
Lớn lên trong vườn ân ái, muôn đời.

Mang ân đời chẳng vổ
Dâng cho người yêu quá
Dâng cây đàn bơ vơ
Dâng biết bao ân tình xưa

Mang ân đời nâng đỡ
Dâng nấm mồ thô xơ
Với dâng hương hồn thương nhớ
Còn vấn vương trong chiều tà

		Phạm Duy

Khúc Thụy Du -- A Ballad for Thuy.

             		
Hãy nói về cuộc đời
Khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi, và tình ơi !

Như loài chim bói cá
Trên cộc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời
Thụy ơi, và tình ơi !

Đừng bao giờ em hỏi  (Coda)
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh rung
Vì sao chân không vững
Vì sao, và vì sao !

Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu ?

			Thơ Du Tử Lê
			Nhạc Lê Minh Bằng

Trên Ngọn Tình Sầu -- On The Heights of Love.


Hạnh phúc tôi, hạnh phúc tôi
Từ những ngày con nước về
Ngoài trời mưa mau, ngoài trời mưa mau
Tay vuốt mặt không cùng

Bầy sẻ cũng mon men
Chiều mãi sáng rêu xanh
Trời êm cao chân nhỏ, cũng không về
Trên dòng sông tội lỗi

Tôi nghe hắt hiu, từ mắt em ngất tạnh
Môi thơm khô, từ thưở định hôn người
Ngày tháng hạ khi không mà trở rét
Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt
Sau khi không người ngoảnh mặt kiêu sa

Chiều qua đó chân ai, còn ríu rít âm thưa
Lời ai ru như mơ, cho trời xuống thật gần
Người trông ngóng hương đưa, mùi mái tóc đêm mưa
Nhẹ theo lá oan khiên, là ta mãi yêu người

Tôi nghe hắt hiu, từ mắt em ngất lạnh
Con dế buồn tự tử giữa đêm sương
Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ
Em ở đó, bờ sông còn hờn căm
Cơn sóng tình, vỗ mãi một âm quen.

		Từ Công Phụng

Còn Tuổi Nào Cho Em -- What More Can I Give You ?

                   
Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
Tay mang trôi trên vùng tóc dài
Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may.

Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
Xin cho tay em còn muốt dài
Xin cho cô đơn vào tuổi này
Tuổi nào lang thang thành phố, tóc mây cài.

Em xin tuổi nào, còn tuổi nào cho nhau
Trời xanh trong mắt em sâu
Mây xuống quay quanh giọt sầu
Em xin tuổi nào, còn tuổi trời hư vô
Bàn tay che dấu lệ nhòa.......ôi buồn !

Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù
Xin chân em qua từng phiến ngà
Xin mây se thêm màu áo lụa
Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ.

		Trịnh Công Sơn

Thuyền Viễn Xứ -- Far Away from Home.


Chiều nay sương khói lên khơi
Thùy dương rủ bến tơi bời
Làn mây hồng pha dáng trời
Sóng Đà giang thuyền qua xứ người

Thuyền ơi! viễn xứ xa xưa
Một lần qua dạt bến lau thưa
Hò ơi! giọng hát thiên thu
Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngày về

Nghìn đường xa cô lý, cô lý xa xôi      (Coda)
Đời nhịp cầu lỡ bước, bước hoang mang rồi
Quay lại hướng làng, Đà giang lệ ướt nồng
Mẹ già,  ngồi yên..i..i bóng,  mái tuyết sương mong con bạt lòng

Chiều nay gởi tới quê xưa
Biết là bao thương nhớ cho vừa
Trời cao chìm rơi xuống đời
Biết là bao sầu thương xứ người

Mịt mờ sương khói lên hương
Lũ thùy dương rủ bóng ven sông
Chiều nay trên bến muôn phương
Có thuyền viễn xứ nhổ neo lên đường.

		Phạm Duy